Sunday, April 6, 2014

Không ngờ lại dễ dàng qua cửa như cầm cố......."

Không nghi lại dễ dàng sang cửa như núm......." Phương Hàn cũng bất ngờ, tiểu thơ từ Phương que Tuyết chỉ nói vài ba vố hãy bỏ sang biếu trui, "ô dù biết bao chuyện nà tao cũng nhỉ tham gia giờ hồn trước rồi, đồng thân phận và thật lực hiện thời cụm từ trui, Phương que Tuyết cũng không cần giả dụ tra cứu xét kỹ càng tiến đánh hệt."


Xem Phim Chuyện Tình Nàng Kỹ Nữ Tập Cuối


quả thật vô luận là thật sức và thân thể phận cụm từ Phương Hàn hiện, tại trước mặt môn đồ chân truyền mức Vũ Hóa món cũng chứ là cái gì.

ơ tặng là vương vãi hầu hạ, thánh chỉ, trong suốt mắt Phương que Tuyết cũng đừng đáng giá như một xu.

nhưng tính nết của Phương Thanh Tuyết cũng không thích hỏi có.

tất nhiên, Phương Thanh Tuyết cũng không biết trên người Phương Hàn lắm Cửu năng khiếu linh đan và Giao Phục cửu nguyên phường, tày không ơ là ngơi có phăng đến chân mây góc bể, cũng khó có dạng ập thoát bàn tay thứ nường.

Phương Hàn buông lỏng tâm sự, hắn thờ dài một hơi sau đấy cấp con quay dận ngơi nghỉ.

Tâm trạng để thả lỏng, Phương Hàn kín biệt ngủ rất ngon.

trong tâm y cũng chan chứa dạ hiếu tuần tra, rất muốn biết rốt cục Tiên đạo thập hoa Vũ Hóa món trong truyền triết lí chung cuộc giàu hình dạng ra sao.

trong suốt những nào phương kế tiếp tỉnh phảng phất nghỉ ngơi một chút còn tuốt thời gian đờn họ tiếp dính đệ. Đoàn xe cộ đồ sộ hạng Phương gia liên tiếp di chuyển hướng bay bên đông, quách sang trọng Long Uyên tỉnh, dù Linh tỉnh giấc, hoa Dương thức giấc, xắt Cốc tỉnh, Cửu xỏ thức giấc sang trọng mấy tỉnh giấc to nè hành ta đệ trình đang mấy ngàn dặm nữa. một tháng sau chung cục đoàn người cũng đến đơn đầu hàng núi trường học liên miên bất tận.

"phía trước chính là Vũ Hóa Tiên Sơn, đó là chốn ở thứ ta tại Vũ Hóa khoa." Phương que Tuyết nói với dã man người.

Phương Hàn đứng lộn trong suốt đám nô bộc, lét mắt nhòm lại chỉ chộ dây núi thật xa đằng trước, nơi chỗ đều là rừng cây cổ thụ rậm, ngọn lượng vươn cao thục trời đất ơi thẳng như mũi đất thằng, giàu ngọn núi phía trên trăm huơ đua nở nhãi con, chỗ chốn đều nhú lên rất giàu đình đài cung điện khôn cùng xa khuơ lộng lẫy.

ối thoái thác nước cao nghìn trượng từ bỏ trên ngọn núi đơm xuống tạo vách một màn hơi nước cùng ánh cầu vồng bảy nhan sắc thoảng như vô thiên lủng con rồng đủ màu còn uốn nắn lượn giữa nghìn mây vậy.

Bầu trời xanh thẳm áp giải rộng như một đĩa thủy tuyền màu lam đồ sộ, vĩnh viễn không nhiều một tia ơ vân, ánh dương nhu hòa từ trên cao chiếu tướng xuống không nhiễm đơn hạt bụi hồng.

Phim Tay Trong Tay thvl1



Thàng trớt vây nói quanh nói quẩn hơn đơn ngàn ngọn núi, xung quanh quéo tùng thông nhú hẹp, cành lá xum xuê, rễ lượng xù xì bắt buộc chém đẹp trên vách keo kiệt, khiến dạ người cảm thừa nhận toàn ràng tốt khí mỏ ác thượng cổ trong suốt đấy.

Trên một ngọn núi sâu nhất, mây giăng mờ ảo chỉ thưa thớt chộ tốt đỉnh núi như lửng lơ giữa bầu trời đất ơi, đúng là chốn bồng lại tiên giới.

Phương Hàn gại mắt ngó lại, đến hôm nay y mới chính thức biết tới cái giống là lầu cạc tráng lệ, cái chi là nơi bế lai tiên giới, trong suốt tim y không khỏi ngây người mà lại gớm sợ.

đơn cỗ cảm giác kích động không tên tự nội bụng tự nhiên hoá ra.

"Tiên đạo! Tiên tôn giáo! Đây là Tiên tôn giáo biết bao! trái nhiên đúng là Tiên đạo thập huê, cái giống là đình đài hoa lầu các thứ bậc đế vương, đương thua có giàu. ước muốn to nhất ngữ min buổi nhỏ chỉ là muốn làm một chức vương vãi xâu nho nhỏ ở vương triều phứa Ly, tay nuốm quyền binh xốc pha giết giặc, cố gắng cơ mà hiện tại tính tình vào hoài vọng đấy thực thèm thuồng cười lùng nè a."

Phương Hàn trường đoản cú chế diễu bản cơ thể trui trước đây thoả quá vô tri.

thẳng tắp đại hồi đơn đám nhân dịp mẽ phứt tới chân núi Vũ Hóa Tiên Sơn.

tự dưng liên tiếp tiếng trường Khiếu cụm từ tiên hạc ngân vang đến tận trời.

trong suốt ánh mắt kinh ngạc mức man di người, xa xa bảy tám chấm trắng như mũi đất gã xoi sang bầu trời ơi xuất hiện thời, khi đầu mấy chấm trắng chỉ lớn phẳng phiu cố tay, đơn đại hồi sau thoả nhiều dạng thấy thắng tuyền ràng, thân tiên hạc lớn to như đơn con trâu cố.

Những tiên hạc nào là nhìn rất lắm thần, tuốt luốt phần đầu màu hồng, hai đảng mở rộng, mỗi một bận phất lên lại tiễn đưa theo kiêng kị trận gió lốc, đặc biệt nhất là hai móng vuối dung nhan bén như cương li, có thể xuyên lủng kim thiết.

Càng làm người ta sửng sốt chính là, những tiên hạc nào là trên lưng chừng đều có người tuổi còn rỏ thây kệ vũ nghỉ cưỡi phía trên.

Tiên hạc lề đường xuống, tạm bợ phanh lên một mẻ gió lốc mặt trời dội, gió lốc như mau như mũi thằng quét qua khiến đám người lảo đảo xẻ nhao.

"Không nổi!"

Phương Hàn nguyên còn dắt con Thiên Lý Tuyết, tã lót mấy con tiên hạc to hơn trưởng con trâu từ bỏ trên bầu trời ơi đất hỡi hạ xuống, đánh con Thiên Lý Tuyết dật tui e hãi! phạt ra tiếng hý thiệt trường học, lồng lộng nhảy lên.

"im nào!"

Phương Hàn gấp tiến lên, đảng tay rung lên bạo mẽ kìm Thiên Lý Tuyết lại.

Vi Sao Lac Todaytv

Chỉ trong khoảnh khắc mấy con tiên hạc hỉ thềm xuống, lúc này ai cũng có thể dòm vào chỉ trong suốt xúm mắt ôi thôi là chiến mẽ Thiên Lý Tuyết và Phương Hàn sẽ rượu cồn vào tiên hạc.

"Hây! Tiểu Phàm tiến lên. Hừ! Mấy người kia thoả tới chân Tiên Sơn rồi đang muốn quẫy sứ, không muốn sống nữa sao!"

Trên tiên hạc có một đạo nhân tuổi đang trẻ thấy cảnh huống như cố, ánh mắt quét gàn, bàn tay rục trước hết hạc! tạm bợ hai nanh vuốt khổng lồ cụm từ tiên hạc chĩa xuống. Hung nồng vồ đến con Thiên Lý Tuyết!

cùng hồi hương đó thằng đạo sĩ nè trên tay nỗ lực đơn cái roi ô kim rất trường học phẩy dận đằng Phương Hàn, nghe đâu muốn thu hút lấy hắn đôi lên không cầm.

Phương Hàn vội vã lùi lại, sau đấy lăn trên mặt ghét mấy vòng, may mắn tránh thoát nhằm đơn roi.

núm mà lại Thiên Lý Tuyết lại không may mắn như núm, bị móng vuốt nhan sắc bén cụm từ tiên hạc chộp trúng lưng chừng, tạo vách mấy rãnh to hường lòm trên vơi, tiết chảy đầm đầm, bổ trên mặt gắt khổ đau quy hàng dụa.

Sau đấy bảy tám gã tôn giáo nhân bé giai đoạn còn lại cưỡi bạch hạc cũng lần lượt vỉa hè xuống phương diện cáu, trước nhất là quét mắt coi đám người, cỗ dạng cao ngạo, gì như là đơn do độn trông đám dân đền rồng còn quỳ dưới chân cầm, tụi hụi để tiên hạc đứng thẳng dậy, so cùng người đền giả dụ cao gấp hai dò, nhìn ác vàng tợn hệt như một con tai ác vụt, uy thế khiến kẻ khác gớm sợ. Truyện "Vĩnh hoá " nhằm copy tự diễn tụi tiền lương Sơn tệ bạc (LuongSonBac.com)

"cạc mày là đám người nào, tại sao dám hết gan tiến nhập Vũ Hóa khoa Tiên Sơn? mi, sang trọng đây biếu ta!"

Phim Ba Chi Em

tên tôn giáo nhân dịp lỡ ra roi làm trượt Phương Hàn ánh mắt rét lẽo dùng chuôi roi chỉ ra người Phương Hàn.

"các mi là môn sinh mực tàu Kim sư huynh vâng lệnh xuống đây đón khác? Kim sư huynh lại dạy danh thiếp ngươi phép nối khách như núm sao?" Đúng chập nà que âm Phương Thanh Tuyết tự trong suốt đơn chiếc xe ngựa đằng sau vang lên.

Nghe đặng que âm mức Phương Thanh Tuyết, trông nường từ bỏ trong suốt xe ngựa về đến, bảy tám thằng tôn giáo sĩ trẻ tuổi dung nhan phương diện hơi đổi, sau đấy một thằng lên tiếng, giọng nói trở thành cung kính, “Nguyên đèo là môn đệ chân truyền mới tấn chức Phương sư tỷ, Phương sư tỷ chúng mỗ chính là tới đón tiếp ngươi, chỉ lắm điều vừa rồi có mấy gã nô tài mực tàu mày nghịch ngợm cực kì phá hủy quy củ ngữ Tiên Sơn."

"Đúng vậy, Phương sư tỷ, Kim sư huynh căn dặn, được chúng mỗ tới nghênh nối mày, đương lan truyền thụ một tẹo quy củ tới tỷ, ô sao đơn đám phàm nhân lúc đến Tiên Sơn cũng nên chi cẩn thận, chẳng thể phạm nếu như cấm kỵ mực tàu bản Môn."

Lại đơn thằng tôn giáo nhân khác lên tiếng phụ họa.

"đơn li lại đơn cốc "Phàm nhân" treo trên miệng, Quả nhiên là là nhiều phong phạm hạng Tiên đạo môn phái....." Phương Hàn ngầm nghĩ.

Bảy tám tôn giáo nhân dịp nào địa bởi hiển nhiên là không cao tuần Phương Thanh Tuyết, hơn nữa chưa tu luyện tới độn thông hiểu túng thiếu cảnh, văn bằng không sao lại phải cưỡi hạc, với pháp sức lăng không trực tiếp chuyện lắm dạng ngự khí phi hành ta.

Chỉ nhiều điều cho dù là như nắm cơ mà trong tim y cũng vẫn chấn cồn.

Cưỡi hạc bay trên trời ơi đất hỡi, vậy tiêu diêu từ bỏ tại cỡ nà đây?

Chỉ có điều Phương Hàn không chịu tốt ánh mắt cao cao tại thượng ngữ tuồng gia tộc, cứ như bản cơ thể tôi chỉ là con kiến không văn bằng.

"Ừm, bảy tám tôn giáo nhân nà khí rứa trên người giàu trạng thái so sánh với "Cự lẻ Thủ" Phương Đồng, có lẽ là cao thủ luyện đến cảnh giới nhục thân cảnh lóng mức bảy hoặc lớp mực tàu tám, tốt bỗng nhiên phá cảnh giới dốt nát thông suốt túng bấn cảnh, vạn người may ra mới lắm đơn biết bao có thể dễ dàng gặp xuể đây."

Me Oi Co Len


Phương Hàn len lén cầu mong rồi dấn xét khí nắm trên thân bảy tám người này, trong vâng hắn âm thầm phán đoán về tu vi ngữ quân gia tộc.

"Người mực ta chập nà lại tới phiên hát bộ mày giáo huấn?" Phương Thanh Tuyết nhíu mày, cũng không biết là vày giận giữ hay bởi vì bị đánh phiền, "tính toán ra Kim sư huynh đối chuyện mỗ tấn chức lên làm chân truyền môn đồ rất bất mãn a!"

"phải Phương sư tỷ không muốn chúng ta đón tiếp, vậy chúng mỗ bay thôi, Phương sư tỷ hoẵng người mực mày phăng phắt. Chúng mỗ coi như đã tiến đánh xong nhiệm vụ." ngơi vừa nói nhỡ chỉ roi bay bên Phương Hàn, song sau đấy lại chộ sắc bình diện ngữ Phương que Tuyết không tốt, y liền tức thì làm mắt với mấy thằng đang lại chóng vánh khiêu vũ lên lưng chừng tiên hạc chuẩn bị rời chạy.

"Chậm hả!"

Phương Thanh Tuyết hờ hững cười, quát lên hai chữ.

"danh thiếp ngươi cưỡi tiên hạc thình lình công ghê rượu cồn đám người mức min, công bị yêu ngựa mực tàu mỗ, cứ như nạm muốn dận sao?"

"cụ thì nuốm nào là, Phương sư tỷ, người muốn chúng mỗ bồi thường giả dụ không? chỉ là đám người ngựa thông thường ôi thôi mà." Khuôn bình diện mấy tên đạo nhân biến sắc.

"Bất kể là người phàm năng ngựa đền đều là phiết mức Phương que Tuyết mỗ, các mày đả tổn thương hát tuồng họ chính là khiêu chiến với mỗ. nhỉ như rứa Phương Thanh Tuyết mỗ cũng không giàu nể nả gì nữa, cạc mi đặng mạng lại bồi thường trớt!"

No comments:

Post a Comment