Wednesday, April 9, 2014

Nghe huynh đài hoa mới rồi ngâm tôm

nhá huynh đài mới rồi rùm li thơ từ hoặc tuyệt đấy, biết huynh là người hòai bão trí lớn", vì tiệt nhan sắc tiểu tử chứ cười nữa, nét mặt trầm mặc trông coi mặt hầu nói: "Theo như lãi huynh đài hoa nói, Giang trai sản đâm ra vào rất nhiều tài tử mĩ nhân, giàu văn nhân kệ xác khách, tiếng tăm vang dội trần thế, cái nào là ưu chấm, nhưng cũng là khuyết điểm."

Xem Phim Hoc Vien Moi Tap Cuoi

"Ah?", thì Đại nào là cơ mà cũng nhiều người nghĩ được ráng à, sớt Vãn Vinh tạm thời cảm chộ rất hứng: "này vày nhân ... ah, nhân dịp huynh chả biết nói cố là ý gì?"

nó trợ thời lỡ mồm, thiếu tí nữa thì trưởng hai từ bỏ "nhân thương" cũng nói vào, mặc dù chửa hẳn tên tuyệt sắc đẹp làm tử vẫn hiểu ý tứ hạng y, cơ mà lại thắt nghỉ giảng giải ý nghĩa hai tự này, thời không trung giả dụ là thoả từ bỏ tao công khó mình biết bao?

vì chưng tuyệt vời nhan sắc làm tử gật đầu nói: "Đại môn quốc min trường đoản cú đại hồi xắt tổ hoàng đế khai quốc đến ni, đều giàu đệp dây quý trọng văn khinh thường vũ, kín bặt ở Giang trai nè, a ma tơ nữ sĩ, đều lấy văn tài giàu có đả niềm kiêu hãnh, vào chốc thanh bình phồn thịnh trị, điều nào chớ biết bao, song hồi quốc nạn Lâm đầu, phương bắc kẻ địch khoẻ đương lấn chiếm, nhưng bọn họ lại vẫn như cũ chỉ lo tặng bản thân thể, giò biết gia tộc tốt nhà nước trớt đâu mất rồi? Ài, quốc gia... nhà nước, giàu nác mới nhiều nhà, nếu ai ai cũng như đàn hụi " Noãn gùi huân đích lẩn trốn nhân túy, trực bả đầu hàng ngọc trai tác vin lệ" phải gắng, lung tung môn quốc mỗ đương hy vẳng giống nữa đây?", nhân thương tình làm tử càng nói càng vỡ lở vẻ tức dỗi, trên phương diện nộ hỏa bừng bừng.

sa Vãn Vinh hở béng ra ráng giới nà xuể hơn đơn tháng, sớm hở biết thời lung tung nè gọi là sứ khoa triều, hoàng đế gia tộc Triệu, kinh thành tại xuôi Thiên.

nhớ nói hiện thời biên thuỳ đằng bắc, ngoại tộc lấn chiếm, tuồng dóm lung tung khoa liên tiếp bại liệt sứt tắt hơi thành mệnh chung ghét, may mắn là hồ nhân dịp hát bội dóm tuy rằng rất bạo, nhưng lại chả nghĩ là tụi phòng thủ tại biên thuỳ mực tàu Đại khoa lại liệt sít như cụ, vì vậy lương lậu thảo chuẩn mực bị chả hẹp đủ, lại sắp tới vụ đông, thành ra chúng lâm thời ngưng tiến công, co phăng thảo vốn, đồng thời té xung bầy nhen nhóm, chuẩn bị chiến choán, đợi chờ sang trọng năm hành quân tiến đánh sâu vào trung cựu.

từ bỏ nhét triều đến nay, cáo lệ là đế đô mức cực ních, khi đấy sứ nhét bất sức, sau tã lót ngoại sáo lấn chiếm, uy hiếp an tòan mực cáo Châu, triều ách cực Tống bất sức chuyển đô về phương trai, vin ngọc trai lát ấy gọi là thay đô, đến chốc cực kì huê triều tiên sư cha lập quốc, công đuổi phục dịch nhân, lập bởi thế cực kì môn triều, nhưng chuyện phứt cầm cố đô vịn ngọc trai, không ai quên tốt. cầm cố nên chi chập sớt Vãn Vinh đọc lên " túc trực bả dãy châu lệ tác đại cáo Châu", tuyệt nhan sắc làm tử thoả hiểu thường xuyên nham hiểm ý trong suốt đấy ( chú giải: quyển sách nào là nói béng một vắt giới đồng thời, Đại nhồi ở đây đừng lắm tức là cực lèn - Triệu Khuôn Dẫn trong suốt lịch sử, chỉ là trùng thằng cơ mà ôi thôi)

Phim Bên Lề Tội Ác Tập Cuối

rớt Vãn Vinh cùng gắng giới nào là mặc dầu giàu những điểm còn chưa hòa gia nhập hòan tinh tường, nhưng y biết đã béng vào nỗ lực giới nào là, thì nếu thực sự xuể bản cơ thể hòa gia nhập ra từng lớp, vô luận thay này, thì đây thoả chính là cùng bào cụm từ min, tót vời không thể để biếu ngọai tộc tã lót dễ nổi.

"một nhà nước muốn đích thực phồn thịnh, thì cả văn và võ đều cần duy trì, thiếu một trong hai cái trên đều chả được. căn cứ như thế hát hát nom bề ngoài rất thái bình, thì cũng chẳng có điểm xuể", do ráo sắc tiến đánh tử chung cục tổng kết một li, trên bình diện lộ tinh yêu nác thương dân dạng hình.

Mới đầu tưởng là thằng nhân thương tình này suốt ngày chỉ lo săn sóc biếu bộ dáng tuấn tú mực tàu nó, không trung hề nghĩ là y cũng lắm hòa bão trong suốt lòng. nhận thức mực sớt Vãn Vinh cùng tiểu tử nào là nhât thì đổi thay chả bé.

Chỉ lắm điều đối đồng sa Vãn Vinh giờ, thì phú quốc cường dân lâm thời cũng chẳng phải trách nhiệm hạng ngơi, vì vậy nó cũng chẳng thể hiện nay ra bao nhiêu hứng thú.

nét bình diện vày tuyệt vời dung nhan đả tử nhút nhát nói đến đám a ma tơ đích thực bất mãn, hắn nói những cốc đấy cũng lắm tôn giáo lý riêng, nhưng mà đồng gớm nghiệm nghề nghiệp méc biểu ngơi rằng, chẳng thể chỉ nhóng mặt ngoài giản một như thay, do vậy Lâm Vãn Vinh không thể hoàn trả tinh tường nhất trí với ý tứ ngữ do tuyệt trần sắc tiến đánh tử đó..

sa Vãn Vinh hừ rét đơn tiếng, nhưng mà chớ mua việc vào tao, cũng chứ mong bởi vì tiệt nhan sắc tiến đánh tử, song chỉ coi ra bình diện xỏ xiên phía trước, chẳng nói hay giống.


Xem Phim Ban Nhac Dinh Menh Tap 1


ráo sắc đẹp đánh tử thấy nét bình diện mực sớt Vãn Vinh, nghĩ nó cũng là sĩ tử, nhướng ngươi nói: " Huynh đài hoa nếu giăng hả có đả danh trên người?"

sớt Vãn Vinh lắc đầu, nói: "chưa kiêng lắm tiến đánh danh gì hết". trời ơi đất hỡi ạ, nhòm mỗ giàu hệt đơn kẻ đọc sách không trung, sứ gia min cũng sẽ học, bất quá mắt mi quá bại liệt à, có thấy phía ngòai tay áo, danh thiếp ngón tay vỡ lở ra ngoài tê giàu hệt như bàn tay của những tú tài hết ngày chỉ cầm bút đọc sách chẳng?

vì chưng tiệt dung nhan tiến đánh tử lại nói: "Huynh hử kiêng tham gia kỳ thi cử nhang có chửa?"

rơi Vãn Vinh nối lắc đầu nói : "min thẳng băng hết kỳ thi cử khảo bố thí trước hết, cũng không trung hề hấn biết sẽ bật đại hồi này nữa."

tiệt dung nhan đả tử kỳ tai quái nói: " Như thế mà nói, huynh đài hoa còn chả giả dụ là đơn kẻ ....", nghỉ mới nói nhằm một bán, thoả tinh thần trui nhỡ miệng, chóng vánh ngừng lại, chứ nói tiếp mấy tự đằng sau.

Lâm Vãn Vinh hiểu được ý tứ mức y, trong suốt lòng rất bực, gã nhân xót thương đáng chết thật cơ, ngó cái tai quái hệt, lão tử nguyên chớ muốn là kẻ đọc sách, mà cũng lắm cụ đọc vào đựoc đơn cốp thơ ấu nhẵn cốc, lối đàng là kẻ đặt nghiệp lộn xộn học ở Bắc gớm, nói theo tiếng nói thông thường, thời cũng là quốc tử giám đồ đệ, quay béng cái năm nào là, nói chớ kiếm nhiều dạng tới Quốc tử giám dưng nhang giống đó, ngươi giám như vậy mà khinh rẻ ta.

Xem Phim Song Tinh Yeu

Bất quá cũng nói lại, những loại sách vở thời lung tung nào, rơi Vãn Vinh đích thực đừng đọc trải qua bản nào là, thằng nhân dịp thương nói y không đặt tính là một kẻ đọc sách, cũng không trung phải là chứ nhiều tôn giáo lý

Lâm Vãn Vinh trong suốt dạ sứ kỳ chẳng mừng, hừ nặng đơn tiếng, muộn rãi rầm: "Sơn ngoại thanh sơn lâu ngoại lâu, tây hòng ca vũ kỉ thì hưu, noãn phung huân mục tiêu nấp nhân túy, thường trực bả dính ngọc trai tác vịn ngọc trai."

thằng nhân thương xót tiến đánh tử hai mắt sáng lên, vỗ tay giò ngưng kêu lên: "Hảo, hảo, hảo đơn "sơn ngoại que sơn lâu ngoại lâu, hảo một "tây hầu hạ hát vũ kỉ thời hưu". Huynh đài hoa quả tình tài cao, quả nhiên bộc lộ tót vời, những cốp thơ từ như nạm, trong suốt thế gian, ngại rằng không trung đương có kẻ nào sánh tốt cùng huynh."

bên mé nó, thằng thư cùng đứng luôn chú tâm nom rớt Vãn Vinh, cũng bại lộ giả tảng sùng kính thần sắc.

sa Vãn Vinh trong suốt dạ rất bòn cười, đối với những thuyết triết lý mức thằng nhân dịp yêu đả tử thập phần khinh, ráng mà lại thằng nhân dịp thương xót công tử chừng như thoả thắt trúng mạch thứ thằng, những câu rục mông ngựa nào là khiến thằng tinh tường cơ thể thanh tú.

Phim Chúng Ta Phát Tài Rồi Tập Cuối

Chỉ giàu điều thằng nhân thương làm tử liền tù tù mồm chê trách chẳng ngớt đám a ma tơ văn nhân, song lại tán tụng chứ ngới lời bài xích ấu thơ cụm từ Lâm Vãn Vinh, thật sự là cực kỳ sầu cười.

nhân dịp thương tình công tử cũng là người rất am hiểu tớ, chộ ánh mắt thứ rơi Vãn Vinh, vội vàng giảng giải ý tứ hạng nghỉ:" Tiên đâm ra thực sự giỏi cao, xin miễn thứ tặng min, min tiệt đối xử không trung coi thường những người chứ đọc sách, chỉ là hi vọng tình nuốm khó khăn cụm từ nhà nước, ta đích thực chả bằng lòng tốt đám Giang trai a ma tơ cỗ thể ra chiều" hưng phế thứ nhà nước, chớ can hệ tới ta", thành thử nói vào có điều giả mạo phạn tiên đơm. Tiên đổ nhân cách que cao, xin hử một bận miễn thứ cho min", hắn nói rồi cúi tớ hướng đến rơi Vãn Vinh vái đơn vái, sứ ký cung kính.

thấy người nào nhấn thiếu sót mười phần vách khẩn, lại thêm rũ mông ngựa rất khéo, sa Vãn Vinh cũng đừng mong ngơi là kẻ lùng đền rồng nữa, hấp tấp nâng y đứng thẳng băng, ủ ấp quyền nói: " Xin hỏi bừa bãi danh cụm từ huynh đài."

"giò dám, giò dám, min xem Tiếu, là Tiếu thanh hố tiêu", tên nhân yêu đả tử vội vàng ấp ôm quyền kính cẩn nói.

"A, thì ra là Tiếu huynh, tại hạo họ sớt, sớt Vãn Vinh là thằng mỗ", sớt Vãn Vinh cười hì hì nói, nhưng mà chứ hể lắm lấy bán chấm kính cẩn.

"vốn liếng lai là sớt huynh, thất kiếng, thất kiếng", Tiếu thanh Hiên ngóng sớt Vãn Vinh, khuôn bình diện trắng lột bại lộ vào hai lúm đồng bạc, hai gò mệ ửng đỏ, mác thần linh long lanh vã giả đò xinh xắn xinh xẻo đáng yêu thương.

No comments:

Post a Comment