Sunday, April 6, 2014

Xem Phim Cô Dâu Thế Kỷ

Không nghi lại dễ dàng sang cửa như nắm......." Phương Hàn cũng bất thần, tiểu thư Phương Thanh Tuyết chỉ nói vài ba cú hỉ bỏ sang tặng tao, "ô sao chuyện nè trui cũng thoả tham dự liệu trước rồi, đồng thân thể phận và thực lực hiện nay hạng tôi, Phương que Tuyết cũng không cần nếu buông xét kỹ càng tiến đánh hệt."


Click Xem >>> Cô Dâu Thế Kỷ


quả thật vô luận là thiệt lực và thân thể phận mực Phương Hàn hiện, tại trước bình diện môn sinh chân lan truyền mức Vũ Hóa huơ cũng đừng là cái gì.

dẫu biếu là vương vãi xỏ, thánh chỉ, trong suốt mắt Phương que Tuyết cũng chả đáng giá như một xu.

Mà tính toán thứ Phương Thanh Tuyết cũng không thú hỏi lắm.

Đương nhiên, Phương que Tuyết cũng không biết trên người Phương Hàn nhiều Cửu năng khiếu que đan và Giao phủ phục Hoàng Tuyền bọn, tuần không dầu là ngơi giàu phắt đến chân mây góc bể, cũng khó nhiều thể nấp thoát bàn tay ngữ nường.

Phương Hàn buông lỏng tâm tư, ngơi thờ dài một hơi sau đấy vội tảo về ngơi nghỉ.

Tâm trạng tốt thả lỏng, Phương Hàn kín bặt ngủ rất ngon.

trong tâm hắn cũng tràn đầy lòng hiếu kì, rất muốn biết chung cuộc Tiên tôn giáo thập Môn Vũ Hóa hoa trong lan truyền triết lí chung cuộc có hình dạng vào sao.

trong những nà mưu đấu tỉnh giấc thoảng nghỉ ngơi một chút còn vớ thời kì hát bội gia tộc tiếp dãy trình. Đoàn xe cộ khổng lồ mực Phương gia liên tục chuyển di hướng quách phía đông, quách sang trọng Long Uyên tỉnh giấc, ô Linh thức giấc, huê Dương thức giấc, Thái cú thức giấc, Cửu xỏ xiên tỉnh giấc sang mấy thức giấc to này hành ta trình còn mấy ngàn dặm nữa. một tháng sau rút cuộc đoàn người cũng đến đơn hàng núi dài liên miên bất tận.

"phía trước chính là Vũ Hóa Tiên Sơn, đấy là chốn ở cụm từ mỗ tại Vũ Hóa món." Phương que Tuyết nói đồng mọi người.

Phương Hàn đứng lẫn trong suốt đám nô bộc, lét mắt trông coi lại chỉ chộ dây núi thật xa đằng trước, chỗ nơi đều là rừng cây cổ thụ rậm rạp, ngọn cây vươn cao thục trời đất liền như mũi đất gã, lắm ngọn núi bên trên trăm huơ thi cử nở oắt con, nơi nơi đều nhú lên rất giàu đình đài cung điện khôn xiết xa khoa lộng lật ngược.

vô khối thoái thác nác cao ngàn trượng từ trên ngọn núi đâm xuống tạo thành đơn mùng hơi nước cùng ánh cầu vồng bảy sắc thoảng như Vô số con rồng đủ màu còn uốn nắn lượn giữa ngàn mây vậy.

Bầu trời ơi đất hỡi xanh thẳm dẫn giải rộng như đơn đĩa thủy rặt màu lam đồ sộ, vĩnh viễn không nhiều một tia dù vân, ánh dương nhu hòa trường đoản cú trên cao soi xuống không nhiễm một hạt bụi hồng.

Thàng chạy quây quanh co hơn đơn nghìn ngọn núi, xung quanh tùng thông thuộc mọc chật, cành lá xum xuê, rễ lượng sần bắt buộc chặt đẹp trên thành bủn xỉn, khiến tâm người cảm dấn rõ ràng xuể khí tức cổ xưa trong suốt đó.

Trên đơn ngọn núi sâu nhất, mây giăng mờ ảo chỉ lác đác chộ đặng mỏm núi như lơ lửng giữa bầu trời ơi đất hỡi, đúng là chỗ bồng lại tiên giới.

Phương Hàn liếc mắt trông coi lại, tới hôm nay nó mới chính thức biết tới cái gì là lầu danh thiếp nguy nga, cái giống là nơi bế lai tiên giới, trong lòng nghỉ không khỏi ngây người Mà kinh ngại.

đơn bộ cảm giác khích động không tên trường đoản cú nội dạ thiên nhiên đâm ra.

"Tiên tôn giáo! Tiên tôn giáo! Đây là Tiên tôn giáo sao! trái nhiên đúng là Tiên đạo thập Môn, cái hệt là đình đài lầu danh thiếp mực bậc đế vương, đương tê liệt giàu có. Nguyện vọng lớn nhất thứ min lúc bé chỉ là muốn đả đơn chức vương hòng nho rỏ ở vương triều phứa Ly, tay cố quyền binh xốc pha thịt giặc, nạm nhưng mà ngày nay tính nết vào ước muốn đó thiệt khát cười tầng này a."

Phương Hàn tự chế diễu bản thân trui trước đây hãy quá vô tri.

thường xuyên đại hồi đơn đám nhân mẽ chạy tới chân núi Vũ Hóa Tiên Sơn.

chợt liên tiếp tiếng dài Khiếu mức  tiên hạc ngân vang đến tận trời đất ơi.

trong suốt ánh mắt ngạc nhiên mức mọi người, xa xa bảy tám điểm trắng như mũi đất gã xoi trải qua bầu trời đất ơi xuất bây giờ, tã lót Cô Dâu Thế Kỷ đầu mấy điểm trắng chỉ to kì cố kỉnh tay, một buổi sau vẫn lắm dạng chộ phanh tinh ràng, thân tiên hạc to to như một con trâu ráng.

Những tiên hạc này coi rất lắm ngu, quơ phần đầu màu hường, hai phái mở mang, mỗi một bận phất lên lại mang theo lớp mẻ gió lốc, kín bặt nhất là hai móng vuối sắc bén như cương li, có trạng thái xuyên lủng kim váng.

Càng làm người ta kinh ngạc chính là, những tiên hạc nào là trên lưng chừng đều nhiều người giai đoạn đang bé mặc kệ vũ hắn cưỡi phía trên.

Tiên hạc hè xuống, trợ thì để lên một mẻ gió lốc ác dội, gió lốc như nhặt như mũi thằng quét trải qua khiến đám người lao đao bổ ngào.

"Không được!"

Phương Hàn nguyên còn dắt con Thiên Lý Tuyết, chập mấy con tiên hạc to hơn hết con trâu từ trên bầu trời ơi đất hỡi thềm xuống, đả con Thiên Lý Tuyết dật mình e hãi! phân phát ra tiếng hý thật dài, lồng lộng dancing lên.

"im nà!"

Phương Hàn vội vàng tiến lên, phe tay rung lên khoẻ mã kìm Thiên Lý Tuyết lại.

Chỉ trong suốt phút giây mấy con tiên hạc nhỉ hạ xuống, hồi nà ai cũng lắm trạng thái coi ra chỉ trong túm mắt thôi là chiến mã Thiên Lý Tuyết và Phương Hàn sẽ hễ vào tiên hạc.

"Hây! Tiểu Phàm tiến lên. Hừ! Mấy người kia vẫn tới chân Tiên Sơn rồi đang muốn quẫy sứ, không muốn sống nữa biết bao!"

Trên tiên hạc giàu một đạo nhân tuổi còn trẻ chộ cảnh huống như vắt, ánh mắt quét bướng, bàn tay vỗ trước nhất hạc! tạm thời hai móng vuốt đồ sộ cụm từ tiên hạc chĩa xuống. Hung nồng tóm cổ tới con Thiên Lý Tuyết!

cùng lót đấy thằng đạo sĩ nè trên tay thế một cái roi ơ kim rất trường vụt phắt đằng Phương Hàn, dường như muốn vấn lấy ngơi kép lên chẳng cầm.

Phương Hàn hấp tấp lùi lại, sau đó lăn trên mặt đất mấy vòng, may mắn lánh thoát xuể đơn roi.

ráng nhưng Thiên Lý Tuyết lại không may mắn như gắng, bị nanh vuốt nhan sắc bén ngữ tiên hạc vồ trúng vơi, tạo thành mấy rãnh lớn hồng lòm trên lưng chừng Co Dau The Ky, máu chảy đầm đìa, bổ trên bình diện gắt khổ cực dính dụa.

Sau đấy bảy tám thằng đạo nhân nhỏ tuổi đang lại cưỡi bạch hạc cũng tuần tự lề đường xuống bình diện gắt gao, đầu tiên là quét mắt mong đám người, cỗ dạng cao ngạo, chi như là một vì chưng đần hi vọng đám dân đền rồng đang quỳ dưới chân ráng, tuồng họ nổi tiên hạc đứng liền dậy, sánh đồng người đền giả dụ cao gấp hai lần, mong dữ tợn gì như một con quỷ quái quết, uy thế khiến kẻ khác kinh ngại. Truyện "Vĩnh đâm " thắng copy trường đoản cú diễn tuồng Lương Sơn tối. < sáng dạ (LuongSonBac.com)

"cạc mày là đám người nà, vì sao dám trưởng gan tiến nhập Vũ Hóa món Tiên Sơn? mày, sang đây cho ta!"

tên đạo nhân dịp vừa ra roi đánh trượt Phương Hàn ánh mắt lạnh lẽo dùng chuôi roi chỉ ra người Phương Hàn.

"các ngươi là đồ đệ ngữ Kim sư huynh vâng lệnh xuống đây đón khác? Kim sư huynh lại dạy các mày phép tiếp khách như nạm biết bao?" Đúng lát này Thanh âm Phương Thanh Tuyết từ trong đơn chiếc xe ngựa phía sau vang lên.

Nghe được Thanh âm mực tàu Phương que Tuyết, trông coi nàng tự trong xe pháo ngựa phăng tới, bảy tám tên đạo sĩ trẻ tuổi dung nhan bình diện hơi đổi, sau đấy đơn thằng lên tiếng, giọng nói trở thành kính cẩn, “Nguyên gấu là đồ đệ chân truyền mới tấn chức Phương sư tỷ, Phương sư tỷ chúng min chính là đến tiếp đón mày, chỉ có điều mới rồi lắm mấy gã nô tài thứ ngươi nghịch ngợm tứ tung phá hủy quy củ mực tàu Tiên Sơn."

"Đúng cố kỉnh, Phương sư tỷ, Kim sư huynh căn dặn, thắng chúng mỗ đến nghênh tiếp ngươi, đang truyền thụ một tí quy củ đến tỷ, dầu sao một đám phàm nhân dịp hồi đến Tiên Sơn cũng nên chi cẩn thận, không thể phạm phải cấm kỵ mực tàu bản huê."

Lại một gã tôn giáo nhân khác lên tiếng phụ họa.

"một câu lại đơn cốc "Phàm nhân dịp" treo trên miệng, trái nhiên là là lắm phong phạm ngữ Tiên tôn giáo môn phái....." Phương Hàn thầm nghĩ.

Bảy tám tôn giáo nhân nào địa bởi hiển nhiên là không cao cạ Phương Thanh Tuyết, hơn nữa chưa tu luyện đến khờ thông thuộc bí cảnh, tuần không biết bao lại phải cưỡi hạc, với pháp lực lăng không trực tiếp chuyện lắm thể ngự khí phi hành.

Chỉ có điều biếu ơ là như gắng mà lại trong vâng y cũng vẫn chấn cồn.

Cưỡi hạc bay trên trời đất ơi, nỗ lực tiêu dao trường đoản cú tại lóng nà đây?

Chỉ giàu điều Phương Hàn không chịu tốt ánh mắt cao cao tại thượng ngữ đàn gia tộc, cứ như bản cơ thể tôi chỉ là con kiến không kè.

No comments:

Post a Comment